Tối hôm ấy Mặc Quân như thường ngày mỹ mãn ôm thỏ con đi ngủ chỉ là nửa đêm lại sảy ra vấn đề.
Mặc Quân vốn đang say giấc lại cảm giác cơ thể trở nên nặng nề như bị thứ gì đề lên, trên môi truyền đến cảm giác ươn ướt mềm mại kì lạ. Đã thế lại còn có âm thanh nỉ non nhỏ nhẹ bên tai.
"ức..Mặ.Mặc Quân...ưm~"
Mặc Quân tỉnh. Tỉnh cái xong hết hồn con chồn luôn. Tạ Linh Giao đè lên người hắn, mặt đỏ bừng mắt mông lung thần trí mơ hồ. Y phục thì xộc xệch tụt hết cả xuống tận eo. Mỹ cảnh trực tiếp phô bày trước mắt hắn. Trán y phủ một lớp mồ hôi mỏng tóc mai dính lên làn da trắng hồng trông dụ hoặc vô cùng.
Không gian trong phòng bị lấy đầy bởi mùi hoa nhài thơm ngát. Mặc Quân đầu nổ oành một cái. Bộ dạng này của thỏ con hình như hắn biết y bị gì rồi.
Mặc Quân ngồi dậy vừa dựa lưng vào thành giường thì đã bị người nhào tới hôn lên. Trên môi là cảm giác mềm mại ngọt ngọt khó tả. Tạ Linh Giao không có kinh nghiệm, đầu óc bị hun nóng chỉ biết làm theo bản năng cứ mổ lưng tung lên môi Mặc Quân.
Mặc Quân cố gắng kìm nén xách con thỏ nhỏ này ra vốn định kêu y đợi mình sai người đem thuốc tới nhưng nhìn cái mặt hại nước hại dân mất cả lý trí này thì thôi vậy, hắn động thủ luôn cho rồi.
Dù sao cũng dưỡng y bao lâu rồi mà. Thế là....
Một khắc sau = 15 phút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-nghi-huu-som-cua-ngai-bo-truong/3736048/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.