Chiều nay Vân Thịnh mơ thấy Khuynh Thế lúc nhỏ, nàngcòn là một tiểu nha đầu giống như một viên thịt, năm đó nhà hắn sa sút, bị bánvào phủ công chúa làm nô tài, lần đầu tiên hắn thấy Khuynh Thế là lúc buổi tối,Tiểu công chúa len lén chạy đến bên hồ nước bắt đom đóm, nàng chụp nửa ngàycũng không bắt được con nào, hắn tiện tay bắt cho nàng một con, khuôn mặtcô gái nhỏ nhắn mắt tròn to nhìn hắn kinh ngạc, cái miệng nhỏ nhắn phát ratiếng “a a” kinh ngạc.
“Đại ca ca thật là lợi hại.”
Nhà hắn xưa kia cũng có chút khá giả, khi đó cũngkhông cảm thấy mình có chỗ nào không bằng người, hắn nói:“Bay đầy trời như thế,muốn bắt quá dễ”.
Thịt viên công chúa đang cầm đom đóm ủy khuấtnói:“Khuynh Thế không bắt được”.
Trái tim mềm nhũn, hắn sờ sờ đầu công chúa:“Ta giúpngươi.”
Cầm một túi đom đóm, Khuynh Thế vui vẻ cười khanhkhách. Sau đó Vân Thịnh nhớ lại, có lẽ là bắt đầu từ khi đó, hắn không thểchống cự lại nụ cười đó của nàng.
Sau nô phó hầu hạ Khuynh Thế tìm tới, trước không nóigì liền mắng Vân Thịnh té tát, hắn còn nhỏ, giận đến đỏ bừng mặt, là Khuynh Thếcắn người nọ một cái, lảo đảo chạy tới ôm một cánh tay hắn, nói:“Ngươi mắng ta!Khuynh Thế làm sai thì mắng Khuynh Thế! Không cho phép bắt nạt Đại ca ca!”.
Vì vậy sau này hắn trở thành thị vệ bên người côngchúa, Khuynh Thế đối xử với hắn không giống những người khác, hắn cũng dốclòng hồi báo tâm ý của nàng, nhưng, cho dù hắn hồi báo thế nào, cuối cùng hắnvẫn nợ nàng, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-the/46274/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.