Trong tình yêu không phải lúc nào cũng suôn sẻ, có những người tình cảm đang mặn nồng thì phải đứng trước nỗi đau biệt ly. Thật cay đắng thay cho những con người ấy. Mối tình được kể trong “Khuynh thế” cũng vậy. Mở đầu chuyện đã là cảnh chia ly đầy buồn bã. Khuynh Thế dứt khoát xoay người, cúi đầu lạy hoàng đế: "Lần này Khuynh Thế đi không bao giờ có thể trở về, nguyện lấy tóc thay người lưu lại Đại Tề! Chúc cho xã tắc trường tồn, mong cho quốc gia trường an!" Dập đầu ba cái, dường như khiến cho ba ngàn dặm quốc thổ Đại Tề rung động.Trăm quan yên lặng, hoàng thượng trầm ngâm.Khuynh Thế đứng dậy, đứng thẳng sống lưng, ánh mắt không do dự nữa, dứt khoát đi xuống kiệu hoa đã chờ dưới Kì Thiên Đài. Không có nửa phần lưu luyến.
Giá y bởi vì lễ bái mà dính bụi bậm, mái tóc nàng xốc xếch, trên trán chảy ra chút tơ máu, nhưng ở trong mắt Vân Thịnh, Khuynh Thế như vậy mới thật sự Khuynh Quốc Khuynh Thế. Trên đời này sẽ không bao giờ có một cô gái như nàng nữa, sẽ không bao giờ còn....... Ngôn ngữ trong “Khuynh thế” được lựa chọn kĩ càng, sâu sắc. Miêu tả ngoại hình, tính cách, nội tâm nhân vật một cách đặc sắc. Nỗi buồn của các nhân vật như lan toả sang cả người đọc vậy.