“Tiểu Khuynh...”
Liên Duyệt vội vã đỡ Vân Khuynh, Vân Khuynh chỉ kịp đáp lại một tiếng tỷ liền rơi vào một mảnh bóng tối.
Liên Duyệt không hiểu y thuật, nàng đến từ hiện đại cảm thấy việc ghi nhớ các loại dược thảo tương đương phiền phức, cho nên nàng từ nhỏ liền từ chối học y, lúc này nàng lại hối hận không gì sánh được.
Nói như thế nào Vân Khuynh cũng là một người nam tử, thân thể Liên Duyệt lại xinh xắn bé nhỏ, cho nên nàng đỡ Vân Khuynh có chút bất tiện, nhưng cũng may nàng còn có chút võ công khí lực không nhỏ.
Đem Vân Khuynh dìu đến trên giường, nàng liền kinh hoảng đi gọi đại phu.
Dù sao Vân Khuynh hiện tại không giống người bình thường, y mang thai, tâm tình trải qua thay đổi quá nhanh, ưu tư quá độ, cũng khó trách thân thể vốn đã không phải rất khỏe mạnh ngã xuống.
May là Liên Duyệt gặp được Tần Du Hàn tới tìm nàng, hai người sai người đi gọi đại phu, còn mình thì coi giữ bên người Vân Khuynh.
Sắc mặt Tần Du Hàn có chút xấu xí: “Ngay từ đầu, ta đã nói loại ý nghĩ này của ngươi quá ngây thơ, cũng có chút hồ đồ, hiện tại cái dạng này, càng hỏng bét.”
Liên Duyệt có chút ủy khuất: “Vậy ngươi nghĩ nên làm thế nào mới tốt?”
Tần Du Hàn đỡ trán thở dài: “Đúng là nghiệt duyên, nếu như không có Vân Khuynh này, Vô Song và Vô Phong cũng sẽ không đi tới loại tình trạng ngày hôm nay.”
Liên Duyệt nghe vậy nhíu nhíu mày, mắt lạnh lườm Tần Du Hàn: “Không có tiểu Khuynh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523403/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.