Vân Khuynh mê man, thế nhưng Tần Vô Song và Tần Vô Phong đều đang duỗi cổ chờ đáp án của y.
Bởi vì nội dung Tần Vô Song chất vấn, cũng là chuyện Tần Vô Phong hiện nay muốn biết nhất.
Chỉ cần Vân Khuynh nguyện ý thừa nhận, nguyện ý nói một câu thương hắn, như vậy, cho dù là vì Vân Khuynh mà phản bội toàn bộ thế giới hắn đều nguyện ý.
“Vô Song.”
Vân Khuynh thoáng trấn tĩnh một chút: “Ngươi đừng nói vậy, giữa ta và đại ca, thực sự không phải cố ý phản bội, chỉ là ngoài ý muốn...”
“Gặp quỷ ngoài ý muốn!”
Tần Vô Song tức giận cắt đứt Vân Khuynh.
Hiện tại Tần Vô Song đã nghe không vào bất cứ cái gì, cũng không còn kiên trì nghe Vân Khuynh nói hết.
Thấy Tần Vô Song rống to có chút dọa đến Vân Khuynh, Tần Vô Phong chịu đựng đau đớn trên khuôn mặt, nhíu nhíu mày: “Có cái gì ngươi hướng về phía ta, đừng hung Vân nhi.”
“Tần Vô Phong, chuyện giữa phu thê chúng ta, không cần ngươi nhúng tay.
Ngươi ít giả làm người tốt ở chỗ này cho ta, nếu như không phải ngươi, ta sao có thể đối với Khuynh nhi như vậy?”
“Các ngươi...”
Vân Khuynh vốn có đáy lòng lộn xộn thành một đoàn có chút chán nản.
Bọn họ...
Tần Vô Song không nghe khuyên bảo cũng thôi, Tần Vô Phong lại theo Tần Vô Song ầm ĩ, không chút nào chịu nhượng bộ, tình huống như vậy khiến y không thể không quấn quýt sợ hãi song song cũng cảm thấy tức giận không ngớt.
“Câm miệng hết cho ta.”
Thanh âm Vân Khuynh rất lớn, lớn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523402/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.