Trên thực tế Tần Vô Song một chút cũng không hiểu Liên Duyệt mấy người khó xử, hoặc là nói hắn không thể tỉnh táo tự hỏi bọn họ khó xử.
Lãnh tĩnh hắn nói, cũng không phải là chân chính lãnh tĩnh, mà là một người uống rượu giải sầu.
Chỉ cần vừa nghĩ đến chuyện Vân Khuynh và Tần Vô Phong phản bội hắn, hắn liền cảm thấy tâm phiền ý loạn, nào còn có tâm lãnh tĩnh đi suy nghĩ sâu xa.
Bản thân hắn muốn uống say, nhưng thế nào cũng uống không say, trái lại là càng uống càng thanh tỉnh, càng uống càng thống khổ.
Cứ thế đêm khuya, Tần Vô Song rốt cục ngồi không yên, ném vỡ bình rượu trong tay muốn đi tìm Vân Khuynh.
Tiếc rằng, lại ăn phải bế môn canh. (*)
(*) bế môn canh: Từ chối không cho khách vào nhà gọi là cho khách ăn canh bế môn (canh đóng cửa).
“Nhị công tử, thuộc hạ nhận mệnh phu nhân và biểu thiếu gia, không thể để đại công tử và nhị công tử một mình đi vào.”
Ngăn cản Tần Vô Song, là nữ nhân duy nhất trong lục đại ảnh vệ, Long Liễm.
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Long Liễm không có một chút biểu tình, như cũ lặp lại: “Thỉnh nhị công tử dừng lại.”
Nếu nói Tần gia, những người dám không mua sổ sách của Tần Vô Song, đếm trên đầu ngón tay, cũng chỉ có mấy người.
Vừa lúc Long Liễm đứng đầu lục đại ảnh vệ là một trong số đó.
Đây chính là nguyên nhân quan trọng Liên Duyệt để Long Liễm canh giữ ngăn người.
Lúc này Long Liễm bất kính, ở trong mắt Tần Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523404/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.