Bốn người kia cũng không để ý đến hắn, trực tiếp xuất thủ, công kích sắc bén hướng về Hiên Viên Liệt Thiên.
“Bọn họ...”
Bốn người toàn bộ coi Hiên Viên Liệt Thiên làm đối thủ, cũng không tiến hành bất luận công kích nào với Tần Vô Song và Vân Khuynh.
“Lẽ nào mục tiêu là, biểu muội???”
Chiến cuộc chưa bắt đầu bao lâu, Tần Vô Song suy đoán.
Lúc này hắn ôm Vân Khuynh nhảy lên cây cao trong viện, Vân Khuynh nghe vậy mới nhớ lúc trước Liên Phù bị bắt, nghĩ đến đây, y đẩy đẩy Tần Vô Song:
“Mau xuống dưới giúp vương gia, không thể để biểu muội lại bị bắt... Hơn nữa, còn phải chiếu cố hài tử.”
Tần Vô Song thấy không có ai để ý tới bọn họ, biết chỉ cần không ngại đám người đó chủ động động thủ công kích, như vậy hắn liền yên tâm lưu lại Vân Khuynh, phi thân xuống dưới, thêm vào chiến cuộc.
Hiên Viên Liệt Thiên đã từng đi ra ‘Vô Gian luyện ngục’, võ công của hắn, rất ít khi được thấy.
Mà Tần Vô Song càng là sâu không thể lường, khiến bọn hắn giật mình chính là, niên thiếu đạm mạc kia, cũng biết võ công.
Nhiệm vụ chủ yếu của hắn đó là từng bước từng bước đem đám hài tử rời khỏi chiến trường.
Bốn người kia không biết thuộc môn phái nào, võ nghệ cao đến dọa người.
Nhất thời mấy người dĩ nhiên dính cùng một chỗ, chỉ chốc lát phân không ra cao thấp.
“Phế vật!!! Đi bắt người cho ta.”
Theo một tiếng giọng nam khàn khàn dễ nghe, một người nam nhân toàn thân áo choàng tím từ trên trời giáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523315/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.