“ Thiếu gia, ngài nói xem tại sao mấy phi tần kia, lại mang thức ăn đến cho người a.”
“ Người hỏi sao ta biết.”
“ Ai~. Người vẫn ăn sao?”
“ Có sao?”
Lưu Diệp Phong mấy ngày gần đây luôn có “ mỹ nhân” đến thăm. Mỹ nhân nào ư? Thì chính là các phi tần của phụ hoàng hắn chứ đâu.
Nào là gà tiềm hầm, bánh đậu xanh, há cảo tôm, rồi lại điểm tâm này nọ.. Đến mức Lý Nhược sợ rằng thiếu gia nhà mình sẽ ăn đến mức chết luôn.
“ Ngươi nói xem các nàng sao tốt với ta quá a.”
“ Ân. Qúa tốt ấy chứ.”
“ Hảo a. Ngươi nói ta có nên cho các nàng quà đáp lễ hay không?”
“ Tất nhiên a. Người ta đối mình thế nào thì phải đối lại thế ấy.”
“ Hảo a. Không cần ngươi nói. Thiếu gia ta đã … trả rồi. Hắc Hắc.”
“ Thiếu gia đừng cười đáng sợ như thế a.”
Lưu Diệp Phong cười xảo trá. Đúng a, các nàng đối ta thế nào ta phải đối lại như thế. Không làm các nàng ấy buồn.
“ Hoàng thượng giá lâm.”
Lưu Diệp Phong vọt ngay vào giường quấn chăn lại. Lý Nhược lắc đầu, thở dài. Có cần giống con thỏ bị con cáo săn như thế không a?
Hiên Viên Ngạo Thiên mặt mày khó chịu đi vào Hàn Mai cung. Thấy bé con cuộn tròn vào chăn. Tinh thần lại sảng khoái trở lại. Biết bé con giả vờ, liền cởi ngoại bào, trèo lên giường ôm lấy bé con.
Lý Nhược thấy thế chạy đi lánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-dia-tan/2690726/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.