Không, cô không ngủ ngon. Đợi một lúc sau bên cạnh truyền đến tiếng hít thở đều đều, cô mới bắt đầu ngồi dậy. Khẽ rời giường không phát tiếng động rồi lấy áo khoác màu đen đã chuẩn bị sẵn khoác lên. Cúi xuống gầm giường lôi một rương nhỏ ra, trong đó có một con dao găm trước kia cô mua, một cây súng thuốc mê, thêm lọ nhỏ màu trắng không biết là gì. Kiểm tra kỹ càng vũ khí, cô nhanh chóng rời khỏi Đinh vương phủ. Thập Thất đứng phía ngoài đã chuẩn bị sẵn ngựa cho cô, canh người mở cửa.
Lúc còn trên thuyền hoa, đã canh chừng cho Cung Dịch Nguyên Cố uống rượu chứa thuốc mê. Hiện tại đang ngủ, không biết lần hoạt động này của cô.
Nguyệt Lam nhảy lên lưng ngựa rồi rời đi. Hôm nay có chết cô cũng phải giết cho được Cung Dịch Nam Dương. Vì ngày này cô đã chờ lâu lắm rồi, trả thù cho đứa con đã mất, cũng như trả thù cho mình.
Khương đưa cô rời khỏi khỏi phố lớn, Thập Thất cũng cưỡi ngựa phía sau, hắn nói:
- Tam vương phi, người không cần phải làm thế.
Nguyệt Lam ghì ngựa, quay người lại:
- Ngươi trở về đi.
Thập Thất không muốn, nhưng bây giờ cũng xem cô như chủ tử. Điều khiển ngựa chạy chậm lại, giữ khoảng cách an toàn để bảo vệ cô. Hắn không để mất cô thêm một lần nào nữa.
Nguyệt Lam đi đến một khách điếm lớn nhất trong thành Chỉ An. Nơi này vẫn đang còn người, quầy phục vụ có hai tên chủ quản đứng canh. Chúng thấy cô thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2734738/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.