Editor + Beta: Kamiya457
Trong nhà bếp vốn luôn chật chội và bận rộn, một Nhai Xế viên đang nấp tại một góc khuất mà cảnh vệ tuần tra không chú ý đến, bộ dạng lấm la lấm lét, ánh mắt cứ như một têm trộm..
Đến cái chạn cơm ở phía trước, rón ra rón rén mà đem khay đồ ăn của Phương Quân Càn ra rồi lấy ra từ trong lòng cái bình sứ màu lam, nhẹ nhàng nhỏ vài giọt chất lỏng trong suốt vào đó, từng giọt từng giọt rất nhanh và đều đặn nhỏ xuống…
Hoàn thành nhiệm vụ của mình, người nọ cố gắng đè nén nỗi bất an trong lòng mà nói “Thiếu soái à, ta lạy ngài… ngàn vạn lần đừng nổi nóng… công tử biểu ta làm thế này chắc phải có nguyên nhân… thuốc ngủ này đặc biệt chế ra để làm ngài có thể ngủ ngon cả ngày.
Phủ tổng thống
Đoàn Tề Ngọc lười biếng nằm trên ghế sô pha, chân thì bắt chéo vào nhau, thoải mái nghe một bản nhạc Tây, miệng thì lẩm bẩm một bản nhạc dân gian không rõ tên mà cười… cứ nghĩ đến Phương Quân Càn sắp phải chết thảm sa trường thì hắn lại cảm thấy khoái chí, hả hê lắm!!
(Ta nhiễm văn phong trong truyện trước và sau cách mạng mất rồi =.=)
Thế nhưng tiếng đập cửa “rầm rầm” đã kéo hồn hắn trở về.
“Vào đi…” Đoàn Tề Ngọc đáp lại một cách lười biếng.
Một trung niên nam tử vận hắc y, dáng vẻ vô cùng mập mạp thong thả tiến vào, vừa thấy Đoàn Tề Ngọc liền cười nịnh nọt lấy lòng…
“Tổng thống à… cái chuyện kia… sự việc có chút thay đổi…” Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-can-van-thuy-nhuoc-giang-ly/139100/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.