Đêm hôm đó, Tiếu Khuynh Vũ lặng lẽ rời khỏi giường rồi nhanh chóng cho người truyền đi một bức thư mật.
Sau khi xử lý xong mọi việc thì y liền trở về ngồi bên giường, đầu ngón tay thon dài lạnh lẽo khẽ lưu luyến vuốt ve khuôn mặt đang say ngủ của Phương Quân Càn.
“Phương Quân Càn, ta dù có làm gì đi chăng nữa thì ngươi vẫn ủng hộ ta đúng không?”
Phương Quân Càn đang say ngủ hiển nhiên là không thể nghe thấy y hỏi mà trả lời…
Khóe môi y khẽ cong lên một nụ cười thương tâm mà yếu ớt: “Ngươi không nói có nghĩa là đồng ý đó nha…”
Hi vọng ngươi không trách ta… vì đã lừa dối ngươi.
Bảy giờ sáng hôm sau
Nhấp một ngụm trà, Tiếu Khuynh Vũ đưa bản điện báo tình hình chiến sự Tây Bắc cho Phương Quân Càn.
Tây Bắc chiến sự phát sinh dồn dập, Uy Tang man di liên hợp làm loạn. Chính quyền Tây Bắc binh biến, Quốc Thống phủ khẩn cấp phái Phương Quân Càn sang chiến đấu ở Bắc Bình Khương đô, thề sống chết bảo vệ Hoa Hạ quốc.
(Uy Tang: cách gọi Nhật Bản hồi xưa của người Trung Quốc)
(đô: tương tự thành phố, thủ đô)
Thoáng xem qua, Phương Quân Càn thầm mắng “Chết tiệt, chúng còn dám đến nữa!”
“Ngươi có dự tính gì không?” Y nhìn bản đồ tác chiến, đưa lưng về phía Phương Quân Càn thản nhiên hỏi.
Khuôn mặt anh tuấn của Phương Quân Càn liền lộ vẻ lo lắng, “Nam Thống quân tình huống hiện tại cũng không mấy lạc quan…”
“Lúc này liên hợp với Giảo Sát, Uy Tang phái Nhân Dụ Xuyên Cẩn…”, Tiếu Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-can-van-thuy-nhuoc-giang-ly/139099/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.