Editor: Tuyết Lâm
Beta: Heolunquay, Tuyết Lâm
Phương Quân Càn tâm tình nặng trĩu theo đuôi Khuynh Vũ trở lại doanh địa.
Đến phòng của Khuynh Vũ, hắn do dự một chút nhưng cũng đẩy nhẹ cửa phòng, chầm chậm bước vào bên trong khẽ gọi: ” Khuynh Vũ…”
Tiếu Khuynh Vũ đang dùng khăn ấm lau mồ hôi trên trán tiểu Dịch, hoàn toàn bỏ qua tồn tại sự tồn tại của hắn…
Bầu không khí trở nên gượng gạo hệt như có áp lực ngàn cân, hắn im lặng nhìn y một hồi rồi lại đánh liều mở miệng, “Ưm… Khuynh Vũ à, hôm nay…”
“Ra ngoài.” Tiếu Khuynh Vũ vẫn như cũ đưa lưng về phía hắn, chất giọng vẫn êm dịu trong trẻo như trước mang lại mang theo thái độ thờ ơ lạnh lùng.
Hắn muốn tới gần Tiếu Khuynh Vũ hơn một chút, nhưng đối mặt thái độ cự tuyệt rõ ràng của y lại không khỏi có chút chần chừ…
Cuối cùng hắn lấy hết dũng khí tiến lên phía trước, chân chưa đi được bao xa thì Tiếu Khuynh Vũ đột ngột quát lớn: “Ngươi đi ra ngoài!”
Phương Quân Càn ngẩn ra, Khuynh Vũ … có chút không được bình thường…
Phương Quân Càn chẳng những không thối lui ngược lại còn bước nhanh tới mạnh mẽ xoay người Tiếu Khuynh Vũ qua đối mặt với mình.
“A?” – Phương Quân Càn kinh ngạc hô lên một tiếng.
Trên vầng trán trắng nõn của Tiếu Khuynh Vũ rõ ràng là một vết chu sa đỏ thắm như máu. Chu sa thê diễm như ẩn như hiện, tản mác ra một loại ánh sáng rực rỡ mê hoặc lòng người, càng làm nổi bật hơn sắc mặt tái nhợt dị thường của Tiếu Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-can-van-thuy-nhuoc-giang-ly/139095/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.