Người đuổi, ta bắt, cùng nhau chạy nhảy khắp nơi. Người yêu, ta thương, như vậy có thể trọn đời hạnh phúc? Hạnh phúc không phải lúc nào cũng có thể đạt được, phải cần chúng ta nỗ lực nắm lấy. Theo đuổi, không ngừng nghỉ theo đuổi. Hạnh phúc là gì? Nó là một chặng đường dài, không có điểm đầu, cũng không có điểm cuối, chỉ có chính bản thân ta mới có thể cảm nhận được độ to lớn của nó.
Tình yêu, chính là một vòng mê cung hỗn loạn. Cho dù có cố gắng thấu hiểu bao nhiêu, nhưng lại càng bất lực bấy nhiêu. Yêu mà, nào có ai cấm cản nổi được tình yêu? Người ta nói, sa vào lưới tình, e rằng cả đời này muốn thoát ra cũng khó. Đâu phải có thể ra, có thể vào một cách thật dễ dàng trong trái tim của một người? Nếu đã là yêu, vậy thì làm sao có thể yêu được trọn vẹn nhất?
Tình yêu chưa bao giờ là một điều dễ hiểu. Càng thần bí bao nhiêu, càng khiến con người tò mò bấy nhiêu, chìm trong mê loạn, chìm trong yêu thương. Cùng nhau trầm luân trong từng hơi thở, cảm nhận được tình ý biết bao nhiêu, đó thật là một điều kỳ diệu mà chỉ những ai yêu mới có thể cảm nhận được. Ôm ấp yêu thương, ôm ấp hạnh phúc, hướng tới nhau, trao nụ hôn ngọt ngào.