"Cô mang thai rồi, gần hai tháng, được bảy tuần hơn rồi. Dạo này có phải buồn ngủ, buồn nôn, thèm ăn biếng ăn hay gì không?"
Bác sĩ phụ trách không hề lần lừ mà nói thẳng vào chủ đề.
Vẻ mặt Đề Dao chết lặng máy móc đáp: "Không buồn nôn hay biếng ăn gì cả, chỉ buồn ngủ."
Bác sĩ cũng không lấy làm lạ căn dặn: "Chưa có không có nghĩa là không có, nhưng mà mấy triệu chứng này cũng tùy từng người nên không cần lo lắng, không có càng tốt."
"Tạm thời cơ thể cô rất khỏe mạnh, chỉ cần chú ý một vài thứ trong quá trình mang thai là được rồi."
Bác sĩ nói tới đây thì ngừng lại, liếc dáng vẻ ngơ ngác của Đề Dao, bỗng nhiên nói: "Nếu muốn phá thai thì nhanh chóng quyết định, để càng lâu càng khó phá, càng hại thân."
Đề Dao giật mình choàng tỉnh, theo bản năng muốn phản bác rằng mình không có ý đó. Cơ mà cái tay giơ lên, cái miệng định há ra đến cuối lại không phát ra âm thanh gì, sau cùng bất lực hạ xuống, rầu rĩ đáp: "Để tôi về suy nghĩ lại."
"Bác sĩ nếu cần dặn dò gì thì cứ nói đi ạ, đương nhiên cả chuyện như dưỡng thai."
Bác sĩ nghe tới câu sau của cô thì sắc mặt hòa hoãn đi không ít. Điều đó chứng tỏ có lẽ Đề Dao cũng không hẳn rất bài xích đứa nhỏ này, nếu không phản ứng của cô sẽ không như vậy.
Bà làm bác sĩ khoa sản đã ngót nghét mười năm rồi, có tình huống gì chưa gặp qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-tong-tra-tien-sua-bot-cho-con-trai-anh/3723262/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.