Sử Kiến Vương trở về bàn ăn ngồi được một lúc, trời không còn sớm nên anh cùng Chu Tĩnh Nguyệt quyết định trở về.
Trước khi rời đi, cả hai vẫn không quên đưa quà cho Tôn phu nhân. Bên cạnh chiếc túi nhỏ còn có thêm vài hộp nhân sâm, ngũ cốc cô đã mua vào buổi sáng.
-
Buổi tiệc vẫn chưa kết thúc nhưng hai người về sớm như vậy nên bà có chút thắc mắc. Gương mặt phúc hậu nở nụ cười hiền từ, nhẹ nhàng hỏi cô:
- Tiểu Nguyệt, cháu về sớm vậy sao?
Tĩnh Nguyệt gật đầu như câu trả lời rồi nhìn sang Tiểu Uy đang ngủ say trên vai anh. Vì có con trai nên cô không thể ở lại đây lâu.
Tôn phu nhân khi nãy bận tiếp khách, đến giờ mới để ý đến cậu nhóc được Kiến Vương bế trên vai. Vừa nhìn liền nhận ra đứa trẻ này đều thừa hưởng mọi đường nét của anh.
Bà có chút bất ngờ vì hai người nhanh như vậy đã có con. Tuy rất muốn cô làm con dâu Tôn gia nhưng khi thấy hình ảnh một nhà ba người thế này bà biết con trai mình không còn cơ hội...
- Không làm phiền hai đứa, chỉ cần khi nào rảnh cứ đến đây thăm ta là được.
Tôn phu nhân không cản trở nữa mà để họ đi về. Thời gian trôi qua nhanh, ai cũng đều đã trưởng thành và có cuộc sống riêng.
Bà nhìn theo hướng xa xăm rồi thầm thở dài vì không biết anh em nhà họ Tôn chừng nào mới chịu lập gia đình.
Dù gì hôm nay Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3746688/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.