Kết thúc chuyến đi ở Paris, hai cặp đôi định sẽ trở về lại nước N, nhưng do sắp tới là sinh nhật của Tôn phu nhân nên họ quyết định về lại thành phố.
Trên máy bay Tĩnh Nguyệt đang nhìn con trai, bất chợt cậu nhóc lại quay sang hỏi cô:
- Mama à, lần này chúng ta có ở lại thành phố cùng lão baba không?
Cho dù đôi lúc thường hay tranh cãi nhưng đối với nhóc con vẫn rất cần đến baba. Nói không chừng tiếp xúc lâu một chút, cô sẽ là người bị bỏ rơi....
Cô nghe con hỏi không biết phải trả lời thế nào vì bản thân chưa có dự định gì cho tương lai. Tuy đã nói tha thứ cho người đàn ông kia nhưng vẫn chưa có ý định ở lại.
Thấy con mong chờ câu trả lời của mình, cô thầm nghĩ ở nước N cũng rất tốt nên giả vờ không biết gì mà mở lời trêu chọc Tiểu Uy.
- Con chưa gì muốn bỏ mama rồi?
- Không phải, chỉ là con thấy ở thành phố một mình sẽ rất cô đơn.
Kiến Vương vừa xử lí công việc xong anh nghe được câu nói kia của tiểu bảo, bất giác trong lòng cảm thấy ấm áp.
Mọi khi ở gần nhau, hai ba con nhà này đều tranh cãi ồn ào. Vậy mà từ lâu trong thâm tâm luôn suy nghĩ đến người kia, thậm chí hôm nay Tiểu Uy còn quan tâm đến anh.
- Phải. Ở bên đó rất buồn, nếu được vẫn nên có người ở cùng.
Cô thầm cười giễu cợt, nuôi nấng bảo bảo bốn năm đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3739229/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.