Cứ nghĩ người bẽ mặt là Tĩnh Nguyệt, không ngờ lại chính là Tố Kỳ.
Cô ta biết không thể nói lại cô, thẹn quá hoá giận nên cầm ly rượu trên bàn hất lên chiếc đầm xanh của đối phương.
*Xoat*
Tưởng người hứng chịu mọi thứ là Chu Tĩnh Nguyệt, khi chất lỏng màu đỏ kia sắp trúng cô thì bất ngờ từ đâu lại xuất hiện một thân ảnh cao lớn đứng che chắn.
Đôi mắt đang nhắm từ từ mở ra liền nhìn thấy chiếc áo sơ mi trắng sớm đã nhuốm đỏ của Sử Kiến Vương.
Không ngờ đến người hứng chịu giúp cô lại là anh, trong lòng không biết vì sao lại cảm thấy có tia ấm áp từng chút một len lỏi vào trái tim.
- Em không sao chứ?
- Không sao.
Kiến Vương nhìn cô, dịu dàng quan tâm hỏi. May mắn vì anh nhanh chân bước đến ôm lấy cô nên mới không sao.
Tuy sau lưng sớm đã thấm ướt do rượu nhưng anh vẫn không quan tâm mà chỉ nở nụ cười ấm áp như trấn an.
Thu lại dáng vẻ ôn nhu vừa rồi, Sử tổng lúc này mới nghiêm mặt xoay người nhìn Liễu Tố Kỳ. Khí thế toả ra như muốn bức người, âm giọng cũng trở nên lạnh hơn đôi phần.
- Cô hất rượu vào cô ấy?
Cô ta nhìn anh sớm đã kinh sợ. Trước đây dù có tức giận cách mấy cũng không phải là gương mặt này. Dường như sâu thẳm trong ánh mắt kia như muốn bức ép người khác đến cùng cực.
- Kiến Vương, em thật sự không cố ý...
Tổ Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3737977/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.