- Chúng ta lại gặp nhau rồi.
Khi cả hai đang ngồi nói chuyện, bất chợt từ đâu lại xuất hiện một người con gái đi về phía đó rồi vén tóc như ngỏ ý muốn chào hỏi Sử Kiến Vương.
Hai người họ lúc này mới hướng mắt nhìn đối phương. Người đó không ai khác chính là nữ hoạ sĩ đã lên nhận giải cùng cô - Tống Hạ Du.
Chắc là do quen biết nên cô ấy mới đi đến muốn làm quen với Sử tổng. Tĩnh Nguyệt nhìn dung nhan trẻ trung, xinh đẹp kia rồi lại nhìn sang sắc mặt Kiến Vương. Không biết vì sao con người này luôn tỏ ra hờ hững...
- Mỹ nhân mở lời chào hỏi, anh không định trả lời?
Sau chuyến bay lần trước, anh sớm đã quên đi Tổ Du, chỉ là cô ấy vậy mà vẫn còn nhớ rất rõ. Mắt thấy anh đi cùng phụ nữ, không biết vì sao lại muốn đến đây chào hỏi.
Chu Tĩnh Nguyệt vừa nhìn liền nhận ra cô gái trẻ trước mặt sớm đã bị lọt hố bởi người đàn ông này rồi. Nhìn cô ấy, bản thân lại nhớ đến hình ảnh của mình trước đây.
- Xin lỗi, tôi không quen biết cô.
Mặc kệ Hạ Du vẫn còn đứng đó, anh phũ phàng nói nên câu đau lòng. Gương mặt cô ấy thoáng chút buồn rồi nhìn sang Tĩnh Nguyệt khẽ nói:
- Lần trước tôi gặp anh ấy trên máy bay, cũng từ khoảnh khắc đó mà có chút rung động... Xin thứ lỗi, tôi muốn hỏi chị là gì của anh ấy?
- Là vợ.
Giọng nói vừa rồi không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3737976/chuong-63.html