Cô cũng chẳng buồn bận tâm đến cô ta, tiếp tục công việc của mình nhưng
khi đi đến gần chỗ Bạch Cửu Giai, cô ta lại giữ tay cô lại. Còn cố ý ghé sát vào người cô, thì thầm:
"Mộc Nghiên, tôi nhất định sẽ khiến cô biến mất như nguyên tác!"
Mộc Nghiên kinh ngạc nhìn Bạch Cửu Giai, nội tâm không ngừng hoảng loạn, ý của cô ta là gì chứ?! Nguyên tác?
Không lẽ, ngoài cô ra, còn có kẻ khác cũng xuyên sách!
Đặc biệt hơn là xuyên vào cơ thể của nữ chính Bạch Cửu Giai, đã vậy còn công khai khiêu khích cô?
"Cô có ý gì?!" Mộc Nghiên cau chặt mày, liếc nhìn Bạch Cửu Giai, thăm dò.
Bạch Cửu Giai cười khẩy, nhìn Mộc Nghiên bằng ánh mắt đầy ẩn ý, cô ta chẳng nói chẳng rằng buông tay cô ra, sau đó xoay người rời đi. Bỏ lại phía sau Mộc Nghiên vẫn chưa hoàn hồn trở lại vì phát hiện khiến cô kinh ngac vừa rôi.
Nhìn theo bóng lưng Bạch Cửu Giai khuất dần, Mộc Nghiên siết chặt bàn tay, trong lòng thầm nghĩ thật may vì cô ta không nhận ra cô cũng xuyên sách.
Lần này Mộc Nghiên cô phải tìm hiểu xem có phải họ đến từ một thế giới hay không, đồng thời nhất định không thể để cô ta đạt được ý nguyện!
Không biết có phải do "thất tình" hay không mà sau lần cuối gặp cô, Sử Kiến Vương lại bị sốt nặng đến đầu óc mụ mị.
Anh gắng gượng với tay lấy điện thoại được đặt trên bàn rồi nhấn gọi cho Tĩnh Nguyệt. Tiếc là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3728295/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.