Sử Kiến Vương sau khi ra ngoài mua đồ cũng đã quay trở về. Không có gì đáng nói cho đến khi anh không biết được mật khẩu để mở cửa nhà...
May mắn thay, Chu Thừa Uy biết lão baba sẽ quay lại nên đã đi đến nhẹ nhàng mở cửa giúp anh.
Gương mặt bé nhỏ có chút buồn ngủ nhưng vì không thể cưỡng lại được hương thơm toả ra từ món ăn nên cậu nhóc đã tỉnh táo mà nhường đường cho anh bước vào nhà.
- Chú vào đi.
Tuy đã là giữa khuya nhưng ở phòng khách vẫn còn sáng đèn. Kiến Vương đi ra ngoài một lúc rồi quay về, chỉ là nhìn mọi ngóc ngách cũng không thấy bóng dáng của cô...
Anh vì thắc mắc nên đã quay sang phía gương mặt bé nhỏ kia, ôn tồn hỏi nên lời trong lòng.
Mẹ cháu ngủ rồi sao?Mama vẫn còn thức, chắc là ở trên phòng bận gì đó.Kiến Vương hướng mắt nhìn về căn phòng ở trên tầng, chẳng biết vì sao mà anh thật sự muốn lên đó... Không đợi người khác cho phép thì bước chân cũng rất nhanh chóng mà từng bước tiến đến cầu thang.
-------- -- ---
*Cốc...Cốc..*
Vừa nghe thấy tiếng gõ cửa, Tĩnh Nguyệt nghĩ là con trai muốn vào phòng nên mới đi đến mở cửa. Chỉ là đằng sau cánh cửa kia lại xuất hiện một gương mặt của Sử tổng...
Anh tìm tôi có việc gì?Em tắm khuya như vậy không sợ cảm lạnh sao?Anh không quan tâm lời cô hỏi mà chỉ chú ý đến những giọt nước còn đọng lại trên mái tóc dài, vừa nhìn cũng đoán ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3724349/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.