Do nhờ có rượu mà Bách Dương mới lấy hết can đảm để thổ lộ tình cảm với cô.
Lúc bản thân đang mong chờ câu trả lời thì cũng là lúc Tĩnh Nguyệt cất lên lời nói trong lòng. Tuy giọng nói nhẹ nhàng, trong trẻo nhưng vẫn đủ mang đến sát thương cho người đối diện.
- Thật xin lỗi! Tớ không thể đáp lại tình cảm của cậu.
Không ai biết được khi nghe câu trả lời của cô, trái tim của cậu ấy lại khẽ nhói... Bách Dương không cam lòng trước lời từ chối này, cậu ấy đưa ánh mắt ôn nhu nhìn Tĩnh Nguyệt rồi hỏi lại một lần nữa.
Cậu từ chối tớ, có phải là vì người đàn ông kia không?Không phải. Chuyện này không liên quan đến người đó... Là do tớ trước giờ chỉ xem cậu là người bạn thân nhất, không hề nghĩ đến chuyện tình cảm nam nữ kia.Đã nghe rất nhiều từ "bạn" nhưng chỉ có chính miệng cô thốt lên trong tình cảnh thế này mới làm cho Tôn Bách
Dương cảm thấy day dứt như không muốn tin vào những điều mà mình nghe được.
- Nguyệt Nguyệt, cậu thật sự không thể cho tớ một cơ hội để trở thành người mà cậu muốn dựa dẫm vào sao...?
Chu Tĩnh Nguyệt cũng từng mong ước sẽ có một người đàn ông luôn đem lại cảm giác bình yên và ấm áp ở bên cạnh chăm sóc khi cô cần. Chỉ là Bách Dương muốn trở thành người đàn ông đó, cô vậy mà lại không thể đáp ứng.
- Bốn năm rồi, cậu vẫn còn yêu anh ta?
Tĩnh Nguyệt nhìn ra phía ngoài trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3724347/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.