Lúc cả hai người kia xoay lưng chuẩn bị ra xe thì trong phòng tập múa vang lên tiếng nói lớn của những nữ vũ công ballet.
- Tố Tố. Lần sau cậu nhớ dẫn bạn trai ra mắt chúng tớ đấy!
Liễu Tố Kỳ giả vờ nở nụ cười, sau đó khoác tay anh bước ra ngoài. Trong lòng âm thầm chế giễu lời khen ngợi vừa rồi.
Lúc gương mặt đang không được vui vẻ thì lại bị câu hỏi của anh mà trở về trạng thái lúc đầu.
- Mọi người thường hay gọi em là "Tố Tố" sao?
- Phải. Đó là tên thân mật của em.
Anh nghe như thế cũng không nói gì, trong lòng có chút thắc mắc vì sao trước kia cô rất thích tên "Kỳ Kỳ". Bây giờ lại lấy chữ lót làm tên là "Tố Tố".
Sử Kiến Vương không quan tâm nữa mà cùng cô ta bước ra ngoài. Đến khi lên xe thắt dây an toàn. Kiến Vương cũng đạp ga, xoay vô lăng chạy trên con đường lớn rồi dần khuất sau dòng người tấp nập.
...----------------...
Chu Tĩnh Nguyệt sau khi đến nước N, cô cũng đã tìm được một khách sạn để ở tạm. Đến khi có được công việc mới và kiếm thêm một chút thu nhập, cô sẽ mua một căn nhà ở đây.
*Reng...Reng*
- Huhu... Tiểu Nguyệt Nguyệt, cậu không nói lời nào mà đã bỏ đi rồi. Có phải anh ta đã làm gì với cậu rồi không...?
Tĩnh Nguyệt đang ngồi xếp lại đồ bỏ vào tủ thì thấy có điện thoại gọi đến. Cô vừa mới nhấc máy đã nghe được tiếng khóc lớn ở đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3719288/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.