Dịch: Bánh
Cố Khải và Sử Dương Minh không thân thiết gì với nhau, bọn họ có liên hệ với nhau đều là vì Bùi Ôn.
Nhưng cả hai cũng chả thân thiết gì mấy với Bùi Ôn, có nói cũng chả biết nên nói chuyện gì.
Sử Dương Minh chỉ có thể chớp mắt chờ Cố Khải mở miệng.
Tất nhiên là Cố Khải sẽ không để cả hai phải im lặng trong khó xử rồi, thế là nội dung của cuộc trò chuyện đã chuyển sang việc điều tra hộ khẩu cùng sơ yếu lý lịch của Sử Dương Minh.
Sử Dương Minh vẫn không hay biết điều gì cả.
Thế nhưng Cố Khải không có ác ý, anh muốn hỏi thăm tình hình của Sử Dương Minh để còn biết đường mà giúp Bùi Ôn báo đáp ân nhân cứu mạng của mình.
Sau cuộc trò chuyện này, Cố Khải biết được Sử Dương Minh lớn lên trong một gia đình hạnh phúc, điều duy nhất khiến hắn không hài lòng chính là công việc hiện tại và sếp của hắn.
Cố Khải hỏi: "Nếu chú không thích công việc này thì tại sao lại không chịu đổi việc?"
Sử Dương Minh nhìn anh: "Anh làm nghề gì vậy?"
Cố Khải: "Tự mở cửa hàng riêng."
"......" Sử Dương Minh: "Thôi được rồi, vậy thì anh làm sao hiểu được sự đau khổ của người nghèo."
"Nếu em mà tìm được một công việc khác phù hợp hơn thì đã từ chức từ lâu rồi! Ai mà muốn nhìn sắc mặt của tên kia chứ suốt cả ngày chứ."
"Lúc nào cũng bắt tăng ca vào lúc tan tầm, lại còn không bao giờ chịu trả tiền làm thêm giờ, ngày nào cũng kiếm chuyện với em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-bien-tau-goldberg/238937/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.