*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Bánh
Dù đã sớm đoán được chuyện có lẽ Bùi Ôn sẽ không nhận ra mình, nhưng khi bị người kia dùng giọng điệu lạnh nhạt như thế để hỏi một câu "Ai vậy ạ?", Cố Khải vẫn thấy có chút buồn.
Cô y tá đứng bên cạnh còn tưởng Bùi Ôn bị tổn thương đến não bộ thì lại nghe thấy lời giải thích của Cố Khải:
"Tôi là Cố Khải, cậu không nhớ sao? Tôi là bạn cùng lớp thời cấp ba của cậu, chúng ta đã học chung trường suốt hai năm."
Cô y tá nghĩ thầm: Hóa ra là thật sự không quen biết nhau, vậy anh bạn này cũng tốt quá nhỉ.
Bùi Ôn không nói gì, hiển nhiên là cậu không có chút ấn tượng nào về Cố Khải.
"Chính là, người mà......" Cố Khải vắt hết óc để hồi tưởng, "...... Người đã đóng vai Hoàng Hậu trong đại hội thể thao, cậu nhớ không?"
Nhận thấy khóe môi đang cố nín cười của cô y tá, Cố Khải sờ mũi.
Anh cũng không muốn đem lịch sử đen của bản thân ra để khơi gợi hồi ức của người khác, nhưng lúc học cấp ba, anh đúng là quá kín tiếng. Ngoại trừ lịch sử đen được lưu truyền rộng rãi trong các bạn học, anh thật sự không biết lấy gì ra để khiến Bùi Ôn nhớ lại cả.
Thời còn học cấp ba, thể lực của Cố Khải cũng không quá vượt trội, ban khoa học tự nhiên có rất nhiều học sinh nam, thế nên anh cũng không phải tham dự vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-bien-tau-goldberg/238931/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.