Lại là một mùaValentine, trùng hợp lại là sinh nhật của An Diệc Văn. An Diệc Bác đãsớm mời khách, đặt phòng. Buổi trưa dùng bữa ngoài cha mẹ Nam gia còn có hai vị trưởng bối nhà họ Nam Cung , buổi tối anh ta liền thoát khỏi bộdạng nho nhã, la hét ba uống bốn giao lưu, lôi kéo em trai và bạn bè đihát Karaoke.
An Diệc Văn nhận một đống quà lớn, hơn nữa sau khinhận được hình trái tim bằng chocolate Bùi Anh làm cho anh thì cườikhông khép miệng. An Diệc Bác tiến tới chỉ chỉ khối chocolate kia: "Cáikia là Hồng Hồng của tôi làm sao?"
Nhập Hồng liếc anh ta một cáimím môi không thèm trả lời, Bùi Anh nheo mắt, hỏi ngược lại: "Chẳng lẽanh muốn ăn hết tất cả những thừ mà Nhập Hồng làm sao?"
An Diệc Bác cười gượng hai tiếng, lớn tiếng ho khan đem An Diệc Văn lôi đi.
Bùi Anh nhìn thấy hai anh em An Diệc Bác đứng ở trước màn hình chọn bài hát thì thầm gí đó, cô vươn người với lấy nắm hạt dưa bóc vỏ trên bàn: "Ai, rốt cuộc các người xảy ra chuyện gì? Ầm ĩ nửa tháng, vẫn chưa làm hòasao?"
Nhập Hồng phì một cái: "Xí, ai muốn làm hòa với anh ta, mặc kệ!"
Bùi Anh không tự nhiên liếc nhìn An Diệc Bác, nửa tháng trước, hơn nửa đêmNhập Hồng khóc chạy về phòng ngủ, bi ai đau thương nói thông suốt rồi,ầm ĩ trách mắng mấy ngày Bùi Anh mới hiểu.
Thì ra An Diệc Bác một mực cố gắng thuyết phục Nhập Hồng dọn đi ra sống chung với anh ta, Nhập Hồng mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-se-khong-quay-lai/2128640/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.