Lúc này, có một âm thanh trong trẻo từ sau lưng bọn họ truyền đến. Conngươi sau tròng kính của Tô Nam chợt hiện lên vẻ giận dữ, anh cẩn thậnđỡ An Nhiên xuống, xoay người, bước nhanh về phía sau đám người đang vây xem, một phen túm lấy nam sinh đang cầm máy chụp ảnh "Ai cho phép màychụp?"
Nam sinh kia cơ hồ thấp hơn Tô Nam hẳn một cái đầu, bộ dạng gầy gò giống như một con khỉ, bị Tô Nam giơ lên như vậy, hai chân cậu ta không thểchạm đất, nhất thời thẹn quá hóa giận "Tôi là ký giả của hội học sinh,chụp không được sao..., có cái gì làm phiền đến cậu chứ?"
Tô Nam hung hăng đấm một quyền trên mặt cạu ta, đoạt lấy mấy chụp ảnhtrong tay hắn, đập xuống đất, đạp liên tiếp cho đến khi vỡ tan tành.Không đợi nam sinh kia cuống lên, Tô Nam đã móc ra thẻ ngân hàng trongtúi sách của mình ném cho hắn "Mật mã là xxxxxx, tự mình đi mua cáimới."
Nam sinh kia bị mất mặt ở trước nhiều người như vậy, mặt cũng đã sớmchuyển thành màu gan heo, cũng không quản một mình đơn độc phản kích,vén tay áo lên muốn đấu với Tô Nam một trận, miệng không sạch sẽ hùnghùng hổ hổ quát: "Mẹ kiếp, lão tử thiếu những đồng tiền này của mày sao? Con mẹ nó mày coi tiền như rác lại đem nó ném lên đầu tao!"
Nam sinh kia còn chưa kịp nhào qua, liền nghe thấy "Ba" một tiếng, bị một phát đập trúng đầu, nhất thời có chút choáng váng.
Lương Chi Vi nhìn bàn tay trống không đã đập nam sinh kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-se-khong-quay-lai/2128609/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.