Trên đường trở về thì trời bắt đầu mưa, An Nhiên không cầm ô, lúc sautrở lại phòng ngủ đã bị ướt như chuột lột, từ trong ra ngoài đều nhỏnước.
Ngày trước Tần Tiểu Mạn bị mất liên lạc với An Nhiên, thấy cô trở lạirốt cuộc cũng yên lòng, mở cửa cho cô xong, liền vội vàng lấy khăn tắmlớn ở trên sân thượng xuống cho An Nhiên "An An cậu trở lại rồi, điệnthoại của cậu vẫn tắt máy, tớ còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì. . . . . ."
Cô chợt dừng lại, mới vừa rồi không có chú ý, lúc này khi An Nhiên đangcúi đầu lau tóc, lộ ra một khoảng da thịt trắng nõn trên gáy, rải rácnhững vết tím bầm , giống như là. . . . . . Bị người cắn.
Thời điểm An Nhiên lấy chậu đi tắm, Tần Tiểu Mạn cũng hỏa tốc cầm chậu tắm đuổi theo.
Ngô Mạch từ trong quyển sách ngẩng đầu lên, ở trên giường chọc LươngChi Vi đang dùng máy vi tính: "Tần Tiểu Mạn không phải mới vừa tắm rửasao?"
Lương Chi Vi phát ra một tiếng không rõ.
"Đây là ý gì?" Ngô Mạch không hiểu.
Lương Chi Vi quay đầu lại lườm cô một cái "Còn giả bộ! Cậu không thấytrên cổ An An có vết gì đó sao, giống hệt với trên người cậu. Tần TiểuMạn vội vàng đi đào móc tin bát quái đấy."
Ngô Mạch dùng sách che kín gương mặt đỏ bừng của mình "Cậu cũng biết nha."
An Nhiên vào gian phòng tắm đơn, vừa mới cởi quần áo xuống, liền nghethấy sát vách có âm thanh kỳ quái, cô cảnh giác ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-se-khong-quay-lai/2128608/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.