Sau khi mọi người giới thiệu và làm quen với nhau hết rồi thì cùng nhau tìm một quán để ăn trước khi ra đảo.
Vào quán ăn Trương Ái Như đang gấp chút đồ ăn thì Lê Đình Phúc Hưng hỏi cô:
- Em muốn ăn ghẹ không? Con này to lắm anh gấp cho em!
- Dạ được rồi để em tự gấp ạ!
Tự nhiên lúc này Phạm Quốc Thiên Bảo gấp nguyên một con ghẹ to thêm một con cua hoàng đế bỏ vào chén và dĩa trước mặt Trương Ái Như.
Cô không hiểu gì hết nên nhìn qua anh nói:
- Em cám ơn.
- Anh là chồng em gấp thức ăn cho em cũng phải cảm ơn à? Em ăn đi anh nuôi bao lâu rồi vẫn chưa mập được chút nào hết À.
Trương Ái Như gật đầu và bắt đầu ăn, còn Lê Đình Phúc Hưng thấy vậy cũng không gấp đồ ăn cho cô nữa.
Khi ăn uống xong hết rồi mọi người lên du thuyền mà Trương Kiến Văn đã chuẩn bị để ra đảo, mà không hiểu sao hôm nay Phạm Quốc Thiên Bảo rất lạ.
Khi đi trong nhà hàng ra hay là lên thuyền anh đều nắm tay Trương Ái Như, giống như sợ cô bị té cô cũng cảm thấy anh hôm nay rất lạ nhưng kệ đi.
Khi ở trên du thuyền và đang duy chuyển ra đảo Trương Ái Như đi lòng vòng xem cảnh thì Phạm Quốc Thiên Bảo nắm tay cô lại.
Trương Ái Như không hiểu gì hết hỏi anh:
- Anh sao vậy?
- Anh sợ em đi nguy hiểm, mà sao em không vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-em-sao-anh-khong-tu-choi-ket-hon-/3487454/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.