Phạm Quốc Thiên Bảo lo lắng đi tới đi lui trong lúc đợi các nhân viên xác định vị trí của thiết bị theo dõi, anh vô cùng lo lắng cho cô tiểu Như bé nhỏ của anh.
Khi thiết bị đã định vị được nơi có chiếc lắc tay của tiểu Như, bởi vì hiện tại không biết tiểu Như còn đeo nó không nên họ gọi đó là vị trí của chiếc lắc tay.
Từ đây đến đó mất 1 giờ đi xe, Phạm Quốc Thiên Bảo không chần trừ lập tức đi theo Thierry đến đó, anh không quên gọi điện cho Trương Kiến Văn biết là đã tìm được vị trí và đang đến nơi.
Khi mọi người đến nơi thì phát hiện đó là một căn nhà 2 tầng bỏ hoang, cảnh sát bắt đầu bao vây để đột nhập vào trong.
Nhưng rất tiếc bên trong không một bóng người, Phạm Quốc Thiên Bảo càng sốt ruột vị trí ở đây nhưng không có người vậy cô ở đâu rồi.
Anh đi tìm khắp nơi thì thấy cái lắc tay bị đứt ở dưới sân và kèm theo vết máu, Phạm Quốc Thiên Bảo càng lo lắng hơn, anh không đợi cảnh sát mà chạy ra xe đi tìm.
Có phải tiểu Như đã gặp phải chuyện gì không? Tại sao cái lắc tay lại dính máu? Anh tự nói trong tâm:
“Tiểu Như em ở đâu rồi?”
Khi xe đang chạy Phạm Quốc Thiên Bảo nhìn thấy trên vách núi có một ngôi nhà không bật đèn, nhưng vì tìm kiếm tiểu Như anh cũng không quan tâm là nhà có người hay không.
Anh chạy riết đi tìm Trương Ái Như nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-em-sao-anh-khong-tu-choi-ket-hon-/3487450/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.