Về phía Trương Ái Như hôm nay cô đi chơi cùng với Phạm Quốc Thiên Bảo, khi ở lễ hội đông người anh với cô luôn nắm tay nhau.
Bỗng nhiên cô bị một người dùng một cái khăn bịt miệng cô lại, Trương Ái Như liền mất đi ý thức trước khi ngất đi cô nghe bọn chúng nói:
- Xong rồi chúng ta rời đi thôi.
Và một lần nữa mở mắt ra thì cô thấy mình bị nhốt trong một ngôi nhà hoang, cô loáng thoáng nghe bên ngoài nói chuyện:
- Mày vào xem cô ta thế nào rồi.
Nghe thấy bọn chúng nói chuyện Trương Ái Như lập tức nhắm mắt giả bộ chưa tỉnh, lúc này có một tên bước vào nhìn thấy cô chưa tỉnh định đi ra thì có điện thoại đến:
- Alo, tôi nghe đây thưa ông chủ.
…
- Dạ người vẫn chưa tỉnh.
…
- Vâng, như lời người nói chúng tôi không làm cô ấy bị thương, vâng.
…
- Vâng.
Rồi hắn ta bước ra ngoài đóng cửa lại, lúc này Trương Ái Như mới nhớ ra hiện cô đang ở Pháp.
Mà bọn bắt cóc này lại nói chuyện y như cô, vậy chứng tỏ bọn chúng là người ở trong nước không phải người dân ở đây.
Vậy chúng bắt cóc cô để làm gì? Và ai là người đứng phía sau? Không được cô phải tìm cách để thoát ra khỏi đây mới được.
Quang sát xung quanh cô thấy có một cái cửa sổ, nhìn ra bên ngoài cô thấy được mấy nhánh cây, vậy là cô đang ở trên lầu nhưng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-em-sao-anh-khong-tu-choi-ket-hon-/3487449/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.