Tạ Hồng Trần nghiêng người sang, tạm thời không nghe thấy Đệ Nhất Thu nói. 
Bọn Hà Tích Kim còn cách nào đâu —— hai cậu này, hình như trời sinh không hợp. 
Vũ Tử Sửu nói: “Thôi thì bắt tụi lừa đảo quan trọng hơn.” 
Trương Sơ Tửu cũng nói: “Đúng đấy đúng đấy.” 
Tạ Hồng Trần rốt cuộc nói: “Không cần đánh cỏ động rắn, theo dõi bọn chúng, nói không chừng có thể biết tông tích mấy đứa bé kia.” 
“Đúng là Tạ Tông chủ lo lắng chu đáo. Hôm nay ta nhất định phải lột da đám lừa đảo xem đối phương rốt cuộc là thần thánh phương nào.” Trương Sơ Tửu vội đáp. 
Lời vừa buông, đã kéo tới một cơn im lặng. Tạ Hồng Trần không tiếp lời, là vì “thần thánh” phía sau có khi nào là sư phụ hắn. Đệ Nhất Thu không nói gì, nguyên nhân cũng không khác mấy — nhỡ lòi ra là Sư Vấn Ngư, cũng khó ăn nói. 
Vì thế Giám chính đại nhân nói: “Chuyện nhỏ thế này, cũng không cần tốn sức mọi người. Nếu mắt Tạ Tông chủ mù mờ bất tiện, chi bằng quay về nghỉ tạm trước. Chờ có tin tức, Ti Thiên giám dĩ nhiên sẽ thông báo đến Tông chủ.” 
Tạ Hồng Trần đương nhiên không thể đi, nếu giao chuyện này cho Ti Thiên giám, e là dù kẻ độc thủ phía sau màn không phải Tạ Linh Bích cũng sẽ đổi thành Tạ Linh Bích. 
Hắn lạnh nhạt nói: “Đa tạ Giám chính quan tâm. Tạ mỗ chỉ không chịu được ánh sáng quá mạnh, không tới mức mù.” 
“Đúng là tiếc quá nhỉ.” Đệ Nhất Thu lành lạnh. 
Hai người đối chọi gay gắt, bọn Hà Tích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tinh/653019/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.