Vào núi báu mà về tay không, đây không phải tác phong của người trong tiểu đội này.
Ngay cả Mộc Sơ Nhất và A La còn không ngu ngốc làm quân tử, huống chi là người khác?
Vẻ mặt yêu hồn quả nhiên vô cùng đặc sắc, muốn màu gì cũng có.
Nếu nói trước đó yêu hồn giết bọn họ hay không không quan trọng, vậy thì hiện tại yêu hồn đối với bọn họ là không giết không thôi.
Nếu thi thể không đủ hoàn chỉnh, cho dù hắn may mắn hoàn dương thành công, sợ rằng cũng bị trở ngại.
Huống chi một đống người ở đây ai cũng lột một miếng da của hắn, thâm thù đại hận như vậy sao có thể không báo?
Có da mỹ nhân nhện bảo vệ cổ, đám Ngô Bất Lạc hành động tự do hơn nhiều.
Bọn họ vốn hết sức ăn ý, giờ hoàn toàn trở mặt với yêu hồn, ra tay đương nhiên không khách khí nữa. Bọn họ đã đắc tội người ta đến nước này, muốn thu tay lại cũng không còn kịp rồi!
"Các cậu rất tốt, tốt lắm." Yêu hồn triệt để buông ra, yêu khí xung quanh liên tục tụ lại, nghiễm nhiên mang khí thế không giết chết bọn họ không bỏ qua.
"Các cậu đắc tội hắn quá nặng rồi đó." Phí Qua nhìn yêu khí khắp nơi không ngừng hội tụ, quả thực không biết nên nói đám hậu bối này thế nào mới phải.
Ban đầu hắn còn trông cậy thông qua yêu hồn tiến vào tổng bộ Nghịch Âm Minh, nhưng bây giờ có vẻ không được rồi.
"Thân là âm quan, câu hồn phách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122456/quyen-2-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.