Ngô Bất Lạc vẫn luôn không thích trẻ con, bởi vì trẻ con ở một mức độ nào đó thật ra còn đáng sợ hơn xa người lớn.
Không phải đứa trẻ nào cũng là thiên sứ, trái lại, chính vì chưa có cái nhìn rõ ràng về thiện ác đúng sai, không hiểu được ranh giới đạo đức pháp luật, không biết dùng tri thức học được để kiềm chế bản thân, cho nên chuyện xấu bọn nó làm mới cực kỳ đáng sợ.
Ngô Bất Lạc được chứng kiến rất nhiều trẻ nhỏ vì thể chất của mình.
Nhưng không có đứa nào cho hắn áp lực to lớn như đứa trước mắt.
Đúng, áp lực.
Hắn nhớ Lữ Hồng Anh từng nói, Phi Lư hiện nay có ba tâm phúc.
Một cụ thể là ai bọn họ chưa điều tra ra, một là Ngô Bất Hoa, người còn lại là mang dáng vẻ đứa trẻ năm sáu tuổi.
Nói cách khác, là kẻ ngay lúc này đây!
Ngô Bất Lạc hơi kinh hãi.
Vì giống nhau đều là tâm phúc, nhưng sức chiến đấu của đứa bé mập mạp trước mặt hơn Ngô Bất Hoa rất nhiều.
Ít nhất Ngô Bất Hoa chưa từng cho Ngô Bất Lạc áp lực tâm lý khổng lồ như vậy.
Loại áp lực này có chút lạ lẫm, lại có chút quen thuộc.
"Cách xa nó ra." Sở Nhạc trông thấy đứa bé thì vươn tay ra chặn Ngô Bất Lạc ở sau.
Đứa bé mập nhìn Sở Nhạc, rồi nhìn Ngô Bất Lạc, dường như không sốt ruột tiến lên.
"Tôi không có hứng thú gì với các cậu." Đứa bé cất tiếng lại là giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122453/quyen-2-chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.