Tháng đầu tiên khi Ngô Bất Lạc biết bản thân là Nghiệt Kính Đài chuyển thế đã từng nghĩ tới thân phận mình sẽ bại lộ dưới tình huống thế nào.
Có lẽ sẽ bị người vạch trần như trong phim truyền hình và tiểu thuyết ba xu; hoặc là có người đến nói cho hắn biết thực ra Sở Nhạc đã lừa hắn, hắn là người bình thường; hoặc có thể người của Địa Phủ đột nhiên tới bắt hắn về...
Ngô Bất Lạc đã nghĩ gần hết các khả năng có thể.
Trong những khả năng này, Ngô Bất Lạc cảm thấy khả năng thấp nhất là hắn tự mình nói ra.
Thật ngu ngốc khi tự mình nói ra, chẳng có phong cách tí nào.
Việc này khác gì nói thẳng "Cha tôi là Lý Cương" đâu?
Thế nhưng khi thời điểm đó thực sự đến, Ngô Bất Lạc mới biết cảm giác có thể chính miệng nói ra tốt đến mức nào.
Có lẽ, trong lòng hắn đã chờ mong ngày này từ lâu.
Không cần lúc nào cũng phải lo có người vạch trần thân phận của mình, không cần nghĩ đủ lý do để nói dối, cũng không cần hao tâm tổn sức che giấu sự khác biệt giữa mình và người bình thường.
Bổ Thiên đan đối với hắn hiện tại không còn quan trọng như hồi đầu nữa.
Đôi khi Ngô Bất Lạc nghĩ dù mình không mua được viên đan dược này thì cũng không sao. Dù gì hắn cũng đã quen với cuộc sống hiện tại rồi. Chỉ là giữ chuyện này trong lòng quá lâu nên nó đã bén rễ nảy mầm, nếu không mua được đến tay sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122451/quyen-3-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.