Đêm đó, Cẩm Thành có mưa lớn, mưa đập vào cửa sổ. Sau khi Đào Nhiễm vào phòng, Ngụy Tây Trầm lấy quần áo che trên đầu cô ra, đóng cửa lại.
"Đi rửa trước đi nhé?"Anh hỏi.
Trên người Đào Nhiễm không bị ướt, ngược lại trên người Ngụy Tây Trầm ướt đẫm.
"Anh đi trước đi." Cô nói.
Đôi mắt anh nhuộm một nụ cười yếu ớt, cũng không tranh cãi: "Được."
Nguỵ Tây Trầm động tác rất nhanh, vài phút liền rửa sạch. Anh mặc áo choàng tắm đi ra, đây là ngôi nhà mà Đào Nhiễm ở khu cũ thuê cùng Phùng Kỳ khi còn đi học, sau đó Nguỵ Tây Trầm mua nó.
Anh đã chuẩn bị đầy đủ, ngay cả quần áo năm đó của Đào Nhiễm cũng được giữ lại.
Giống như như anh đã nghĩ về một ngày nào đó, hoặc nói rằng anh đã chờ đợi một ngày như vậy.
Đào Nhiễm ngẩn người một lát, liền thấy anh đi ra. Cô thốt lên: "Nhanh như vậy sao?"
Khóe môi anh nhếch lên, giọng điệu dịu dàng: "Em đi đi. "
Đào Nhiễm ngay từ đầu đã tìm ra quần áo của mình, cô không lấy đồ ngủ, cho dù là trước kia khi cùng Ngụy Tây Trầm yêu đương, hai người cũng chỉ giới hạn ở hôn môi sờ soạng, tuy rằng Ngụy Tây Trầm có thể làm cho hôn môi đặc biệt sắc tình nhưng giữa hai người không có bất kỳ hành động thực chất nào.
Vào một đêm như vậy, cô vẫn sẽ cảm thấy ngượng ngùng.
Bước vào phòng tắm, cô còn có thể cảm nhận được hơi nóng chưa tiêu tan, cô tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-anh-yeu-tham-em-dau/1995599/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.