Cô không dám nghĩ, Ngụy Tây Trầm cũng sẽ không đề cập tới. Anh khởi động xe, một đường đi Cẩm Thành, vốn dĩ lộ trình cũng đã đi được một nửa. Hiện tại Đào Nhiễm vẫn có cảm giác không thoải mái. Cô không thể ngủ trong xe Ngụy Tây Trầm, trong lúc nhất thời sắc mặt có chút tái nhợt.
Ngụy Tây Trầm xuống xe: "Đổi chỗ đi, ngồi phía trước sẽ dễ chịu hơn một chút. "
Anh lái xe sắp không nhìn đường chỉ nhìn cô, cứ tiếp tục như vậy anh sẽ càng thêm tinh thần không yên.
Đào Nhiễm gật đầu, cô không cần phải đối đầu với anh trong loại chuyện này.
Anh cong môi, bỏ cửa sổ xuống một nửa cho cô.
Rất nhanh đến Cẩm Thành, Ngụy Tây Trầm không hỏi cô đi đâu, lái xe trực tiếp đến nghĩa trang. Một trong những mục đích mà Đào Nhiễm trở về vốn là ở đây, nhưng đến lúc này, các loại cảm xúc hỗn loạn vẫn khiến cô sợ hãi.
Bên ngoài nghĩa trang có người bán hoa, Đào Nhiễm xuống xe mua một bó hoa, đi theo Ngụy Tây Trầm vào trong nghĩa trang.
Anh đi trước dẫn đường cho cô.
Lại là một mùa đông tới, anh mặc áo gió màu đen, hoàn toàn không hợp với áo sơ mi bên trong. Chắc là đuổi theo vội vàng, chỉ kịp vội vàng khoác thêm quần áo.
Cẩm Thành vừa mưa, trên mặt đất ướt sũng, không khí lạnh làm cho cô tỉnh táo rất nhiều, cô kinh ngạc nhìn bóng lưng anh, có chút xuất thần.
Anh quay đầu lại, nhìn bộ dạng này của cô, cho rằng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-anh-yeu-tham-em-dau/1995596/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.