“A Tử, xin lỗi, nếu có thể nhớ đến anh sớm hơn, em đã không để anh phải đợi em đến tận năm năm.” - Cũng may cuối cùng cô cũng đã nhớ ra anh, năm năm không phải quá dài so với quảng đời còn lại của hai người ở bên nhau.
Hàn Tử Sâm nhìn chằm chằm gương mặt người phụ nữ trước mắt, khi nghe cô nói câu “nếu có thể nhớ đến anh sớm hơn” trong đầu anh lại vang lên một giọng nói: “Nếu anh gặp em sớm hơn, nếu biết anh sẽ yêu em như vậy, anh nhất định sẽ không để em chịu bất cứ đau khổ nào, anh nhất định sẽ không lạnh lùng đứng nhìn em đau khổ.”
Đó chính là giọng nói của anh? Đó chính là lời anh từng nói với người phụ nữ này.
Trong giây lát, hai dòng nước trong suốt từ khóe mắt tuôn ra từ đôi mắt đào hoa của Hàn Tử Sâm khiến anh không kịp phòng bị.
Thẩm Y Nhiên không thể ngờ lần gặp lại này sẽ nhìn thấy nước mắt của anh, lập tức lau nước mắt: “Đừng khóc, A Tử, anh đừng khóc.”
Chỉ là tay cô càng lau, nước mắt của anh càng chảy ra nhiều hơn.
Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh này sợ hết hồn, Hàn gia lại khóc, ai có thể nhìn thấy được nước mắt của người giàu nhất Nam thành.
Ngay cả Hàn Tử Sâm cũng không ngờ mình sẽ khóc, nước mắt cứ tuôn rơi không thể khống chế.
Tại sao chỉ bởi vì một câu nói của người phụ nữ này có thể khiến anh khóc điên cuồng như vậy, tại sao sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389713/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.