“Tôi không biết năm đó làm thế nào lại yêu cô, nhưng mà bây giờ, cô dựa vào cái gì để tôi yêu cô.” - Thanh âm của anh nâng cao, giống như muốn che giấu sự chật vật trong lòng.
Chỉ là giọng nói của anh quá lớn, khiến bé con đang ngủ trong lòng bị đánh thức.
Hàn Thiên Từ ngơ ngác mắt nhắm mắt mở: “Baba, Tiểu Từ còn đang ngủ, chớ làm ồn.”
Nói xong, bé con lại đưa môi hôn lên bờ má của Hàn Tử Sâm một cái nữa.
Hàn Tử Sâm một lần nữa toàn thân cứng đờ, sắc mặt không được tự nhiên.
“Tiểu Từ, ngoan, mẹ ôm con sang phòng khác ngủ, baba phải làm việc.” - Thẩm Y Nhiên bước đến nói.
Bé con ồ một tiếng, rồi ngoan ngoãn mở rộng vòng tay.
Thẩm Y Nhiên bế Tiểu Từ ra khỏi vòng tay của anh, con bé lại tiếp tục ngủ trong vòng tay mẹ.
Hàn Tử Sâm đột nhiên cảm giác vòng tay mình trống rỗng, rõ ràng anh muốn đứa trẻ này mang đi càng sớm càng tốt, nhưng khi thật sự bị mang đi lại có cảm giác vô cùng mất mát.
“Vậy em bế con ra ngoài trước cho anh làm việc.” - Thẩm Y Nhiên nhỏ giọng, sợ đánh thức con gái.
Khi cô quay người đi lại dừng lại một chút, và nhìn lại anh: “Nhân tiện, A Tử, bây giờ em vẫn là vợ của anh, vì em chưa chết nên mối quan hệ vợ chồng của chúng ta vẫn còn đó, anh đừng hòng nghĩ đến việc ly hôn, còn có, khiến anh phải yêu lại vợ mình, chẳng có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389714/chuong-99.html