Thẩm Y Nhiên đang ngủ, bỗng nhiên toàn thân run rẩy không yên, mồ hôi lạnh đổ ướt cả áo, sau đó cô liên tục lắc đầu như muốn né tránh điều gì đó.
Hàn Tử Sâm cau mày, đang định gọi bác sĩ thì Thẩm Y Nhiên đang ngủ say bỗng nhiên mở mắt hét lớn: “Không…”
“A Nhiên tỷ, sao vậy?” - Hàn Tử Sâm vội hỏi.
Thẩm Y Nhiên mở to mắt, nhào vào lòng Hàn Tử Sâm: “A Tử…thật tốt…là A Tử của tôi…là cậu A Tử…tôi gặp ác mộng, mơ thấy mình ở trong tù, những người đó không chịu buông tha tôi, tôi cầu xin họ tha cho tôi, tôi…quỳ xuống xin họ tha cho tôi nhưng bọn họ vẫn cứ tiếp tục đánh tôi…”
Cho dù mà một giấc mơ, nhưng dường như cơn đau rất dữ dội, ngay cả khi cô đã tỉnh lại, bụng dưới của cô vẫn đau nhức.
Nhưng chỉ nói một nửa, cô đột nhiên dừng lại, toàn thân cứng đờ.
Bởi vì cô nhớ ra, đây là Hàn Tử Sâm, không phải là A Tử! Người cô đang ôm chính là Hàn Tử Sâm, người gây ra nỗi đau trong lao tù của cô… cũng chính là anh.
Thẩm Y Nhiên cứng đờ buông lỏng bàn tay, vô thức lùi về phía sau.
Nhưng lúc này hai tay anh đã vòng qua eo cô, trực tiếp ôm cô vào ngực: “A Nhiên tỷ đang sợ tôi sao?”
Khi anh ôm cô, anh cảm nhận được cơ thể cô đang run rẩy, giống như một con vật nhỏ trong vòng tay của sói lang.
Cô cắn môi, cố gắng đè nén nỗi sợ hãi trong lòng: “Ừ, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389648/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.