-Cuối cùng thì anh cũng chịu nói chuyện với em rồi sao? -Nhi ngồi xuống cầm cốc cà phê trên bàn uống
Anh đi đến chỗ bàn làm việc của mình lấy từ trong ngăn kéo ra một hộp quà
-Chắc cô không biết bên trong cái hộp quà này là cái gì đúng không? Đây chính là những kỉ niệm của cô và tôi
Nhi cười tiến gần đến chỗ anh
-Anh vẫn còn giữ chúng sao? Vậy là anh vẫn chưa quên kỉ niệm giữa hai chúng ta
-Tôi đã định vứt nó đi từ lâu rồi nhưng có lẽ trả lại cho cô sẽ tốt hơn
-Anh! Em biết anh còn yêu em mà phải không,anh chúng ta quay lại được không?
-Vì mình đã cách xa nhau trong một thời gian dài nên giờ tôi không thể yêu cô được nữa.Lúc cô nói lời chia tay tôi không tin đó là sự thật.Tôi đã nghĩ nếu hai ta cách xa tôi sẽ khó thể nào bước qua,những ngày buồn đó không có cô bên cạnh dài lê thê tôi không thể thoát khỏi được nó, cô hãy ra khỏi cuộc đời tôi
-Em xin lỗi,em sẽ không rời xa anh nữa đâu -Nhỉ nắm lấy tay anh nài nỉ
-Lúc cô đi tôi đã cầu xin cô quay lại nhưng cô cứ thế leo lên một chiếc xe khác và đi,cô đã buông tay dù tôi đã có gắng nắm chặt,đừng bắt tôi phải nhớ chuyện trước đây nữa
-Không được,em sẽ không rời bỏ anh thêm một giây một phút nào nữa -Nhi tiến lại gần ôm anh lại
-Nếu ngày xưa không gặp cô để rồi đón đưa cô về thì chắc bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-tu-bo-anh/3027246/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.