Cuối cùng cũng hết tết,hết những ngày không được gặp anh.Cô dậy sớm làm đồ ăn cho anh và cho Thiên An " Cuối cùng thì cũng sắp được gặp anh rồi,vui quá đi ".Cô vừa làm vừa hát bài hát của anh,mẹ cô nghe xong không thể chịu nổi cái giọng hát của cô
-Con ơi! Hãy cho cái gia đình này giây phút bình yên đi
-Con có làm gì đâu?
-Đã ai nói giọng con khó nghe chưa?
-Chưa nhá,ai cũng khen giọng con dễ thương hết
-Vậy nay có người nói con rồi đó
- Mẹ này - cô biết mẹ đang trêu chọc cô nên giả bộ tức giận
-Mà sao hôm nay lại nấu ăn cho cả nhà thế này -Mẹ cô nhìn đồ ăn cô nấu trên bàn
-Không phải con nấu cho mọi người đâu,mọi người đã có mẹ là nội chợ rồi nên con sẽ không phục vụ cho mẹ đâu,thế nha,mẹ tự nấu cho gia đình ăn nha,con cũng sắp xong rồi
-Nguyễn Trần Khả My -Mẹ cô hét lên làm cả nhà tỉnh giấc -Con giống ai vậy không biết sao có thể nói ra những lời đó với mẹ chứ,con có phải có bạn trai rồi không?
-Thôi không nói chuyện với mẹ nữa,con đi đây,mẹ nấu cơm rồi dọn luôn bãi chiến trường này giúp con nha,con đi đây,tạm biệt mẹ,yêu mẹ nhiều lắm cơ
Cô nói xong đi để lại mẹ cô và mọi người chưa kịp nói gì
Cô đứng trước cửa nhà anh hí hửng đi vào,đang định gõ cửa thì anh mở cửa ra vậy là cánh cửa đập vào đầu cô
-Á! Đau quá
Anh nhìn thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-tu-bo-anh/3027244/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.