Anh luôn tranh thủ từng giây phút duy nhất để được gặp cô, anh nhớ cô, nhớ đến da diết nhưng không thể làm cách nào khác.
Tạ Phí Ngôn đến để trông ba của cô, tranh thủ cho cô từng phút giây quý hiếm nhất để được hẹn hò. Ngày mai, anh lại phải đi, anh phải đi công tác nước ngoài một thời gian.
Cô và anh yêu nhau năm tháng, nhưng số lần gặp chưa quá mười lăm lần. Nhưng số phút gặp nhau thì chưa quá 1 tiếng. Yêu một người giàu có, một người đàn ông thành công phải đánh đổi rất nhiều thứ. Nhiều khi, nhớ anh, muốn gặp anh, điện cho anh hên thì gặp được anh, nói chuyện với nhau được vài câu. Còn không, gặp được thư ký của anh, hẹn cô gọi cho anh vào một thời gian khác.
Anh vì cô nên đã mua hẳn một căn hộ này, vì cô mà đối với anh thành phố này trở nên rất đặc biệt. Anh từ bao giờ đã xem nơi này là một nơi thân thuộc, là nơi anh tìm đến mỗi khi mệt mỏi và nhớ nhung rất nhiều thứ.
Tối hôm đó, cô luôn quấn quít bên anh, cô luôn quý giá từng phút được ở bên anh, anh đọc sách cho cô nghe, cùng cô nghe nhạc, cùng cô ăn tối. Cùng nhau ngủ thiếp qua đêm. Sáng sớm hôm sau dậy, anh đã rời đi. Bên cạnh vẫn còn hơi ấm, vẫn còn hương thơm chỉ thuộc mỗi anh.
Cô thay đồ và đi đến công ty, khi xuống xe buýt và dừng qua đường ở ngã tư. Tiếng coi cảnh sát hú rôm rã cả đường. Mọi người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-o-ben-nhau/2401336/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.