Gia Tuệ Mẫn ngồi ngơ ngẫn giữa một quán cafe, hôm nay cô có vẻ đi làm rất sớm, nên cô có ý định qua đây nhâm nhi một tách cafe nóng, cũng đã lâu cô chưa có thời gian ghé qua.
Trong đầu cô chợt có có sự xuất hiện của Duẫn Tiêu Dương, anh chàng có tướng mạo phi phàm, rất hoàn hảo, cái sự lạnh lùng nhưng không kiêu ngạo của anh cô có chút ấn tượng. Cô nhận ra anh rất thích sạch sẽ, cầu toàn cái đẹp, anh khó tính nhưng không để bộc lộ ra bên ngoài. Nhận thấy suy nghĩ của mình có vẻ đi chiều hướng quá sâu, cô chợt xua tan nó, người đàn ông hoàn hảo đến thế tất nhiên sẽ không tới lượt cô.
- Có phải là cô Tuệ Mẫn?
Đứng trước mặt người đàn ông tướng tá cao lớn, mang áo thun quần tây rất đơn điệu, cặp mắt kiếng che gần nữa mặt, nhưng cô vẫn nhận ra, căn bản vì cô đang nghĩ đến người này.
- Ngài Duẫn?
- Tôi có thể ngồi đây được chứ?
- Vâng.
Duẫn Tiêu Dương thong thả ngồi xuống chiếc ghế trước mặt cô. Rất nhanh, cô nhân viên mang một ly cafe tới cho anh. Anh gật đầu tỏ ý cảm ơn rồi quay sang nhìn cô.
- Tuệ Mẫn cô đi một mình sao?
- Vâng, tôi có thói quen hay đi cafe một mình, nhưng bây giờ cũng đã giảm dần.
Anh nói chuyện với cô, nhưng không tháo mắt kính, cô nhận ra ngay bên tấm cửa kính kia có một người đàn ông mang đồ vest rất sang trọng, lễ phép đứng ngay cửa xe.
- Anh đi ra ngoài thế này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-o-ben-nhau/129942/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.