Thẩm Sơ Phong gõ ngón tay lên bàn. Đã hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, Tiêu Hạ An theo lệnh hắn đi mua chút đồ mà vẫn chưa trở về, định vị điện thoại lại ở một vị trí cách nhà mấy cây số. Thẩm Sơ Phong chắc nịch là cậu đã bị người khác bắt cóc rồi.
Đúng là Tiêu Hạ An đã bị bắt cóc. Cậu theo lệnh cậu chủ, rời nhà đi chưa hai cây số đã bị một đám người mặc đồ đen bắt lôi lên xe. Hai tay cậu bị chiếc còng số 8 còng cứng, chân cũnh bị trói.
Tiêu Hạ An cũng không hỏi những người này là ai. Cậu nhìn những gương mặt quen thuộc này, chính là vệ sĩ thân cận bên cạnh lão gia. Xem ra lão gia muốn xử cậu rồi.
“Có thể cho tôi gọi điện thông báo cho cậu chủ một câu được không?”
“Không tới lượt cậu phải lo.”
Trưởng đội vệ sĩ lạnh lùng trả lời. Theo lệnh của lão gia, họ có thể tuỳ đả thương Tiêu Hạ An. Chỉ là nể tình cùng là người xuất thân trong viện vệ sĩ của Thẩm gia cho nên mới không đả thương cậu.
Chiếc xe tiến vào nội trạch của Thẩm gia. Thẩm lão gia tử chống gậy ngồi trên bàn, chén trà đã uống nguội đến phân nửa.
Tiêu Hạ An theo quản gia được dẫn vào trong nhà. Chân cậu thì đã được cởi trói nhưng hai tay vẫn bị còng.
“Chào ngài…”
Cốp…
Nguyên một bình trà còn hơn nửa bay thẳng vào mặt của Tiêu Hạ An. Cậu cũng không lấy tay đỡ, hay trốn tránh. Nước trà cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2725811/chuong-27.html