“Tiêu Hạ An, cậu dừng lại một chút. Tôi có chuyện muốn nói.”
Tiêu Hạ An đang mang theo bài thi đến phòng của giáo sư thì bị một tiếng nói ngăn lại. Cậu quay lại nhìn.
Người gọi cậu là một cô gái xinh đẹp, ăn mặc cực kì sành điệu, nhìn qua hoàn toàn có dáng vẻ của một tiểu thư có gia thế. Tiêu Hạ An biết người này, con gái út của Lâm gia - Lâm Đới Thanh, cũng là một trong những người có hẹn xem mắt với cậu chủ.
Tiếc là cậu chủ luôn cho mấy cô gái này leo cây.
Nhưng mà riêng Lâm Đới Thanh lại là trường hợp khác đặc biệt. Cô ấy là người duy nhất trong danh sách xem mắt có thể nói chuyện một cách bình yên với Thẩm Sơ Phong, cũng là một người có bản lĩnh. Tính cách dịu dàng, nhưng thông minh khéo léo, tiếc là… theo như cậu chủ nói lại quá có tâm cơ.
“Lâm tiểu thư, không biết ngài có chuyện gì không ạ?”
Lâm Đới Thanh dịu dàng vén mái tóc của mình ra sau làm lộ đôi tai trắng trẻo, cũng chiếc cổ xinh đẹp.
“Chuyện là tôi có một vật muốn đưa cho Sơ Phong, cậu có thể giúp tôi không?”
Tiêu Hạ An nhíu mày. Từ khi học cấp hai đến giờ, Tiêu Hạ An không biết bao nhiêu lần đưa thư tình quà cáp từ các cô gái cho cậu chủ. Chỉ là chưa bao giờ cậu chủ nhận lấy. Đến năm cuối cấp ba, Thẩm Sơ Phong đã cảnh cáo cậu không được nhận thư hay quà nữa.
“Xin lỗi tiểu thư, người hãy tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2725817/chuong-26.html