Thẩm Sơ Phong thấy cơ thể mình mệt mỏi cực độ, tay chân hoàn toàn không có chút sức lực nào, như có một tảng đá ngàn cân đè lên cả người khiến hắn không thể nhúc nhích được. Hắn ước gì bây giờ bản thân có thể chìm đắm trong một hồ nước thật lớn, thân thể sẽ nhẹ tênh, không có một chút áp lực nào.
Nhưng sự mệt mỏi trong thân thể không sánh bằng sự mệt mỏi về tinh thần. Cả đầu óc của hắn mấy tháng nay bị kéo căng như dây đàn, lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng không nói thành lời. Mỗi lời nói, hành động của Tiêu Hạ An đều dễ dàng đả động đến tâm trạng của hắn. Thẩm Sơ Phong biết là không nên nhưng từng giờ từng phút, hắn đều chăm chăm vào cậu, không cho tinh thần mình được nghỉ ngơi một chút nào.
Bây giờ Thẩm Sơ Phong ngã xuống, rất khó để vực dậy tinh thần của mình. Thân thể cũng vì đó mà cạn kiệt. Cơn sốt này đến thật không đúng lúc, hắn còn phải nghĩ cách níu kéo người kia.
Hắn đã thức dậy từ sớm nhưng không muốn mở mắt. Xuyên qua cánh cửa sổ những ánh nắng vàng len lỏi sưởi ấm bàn tay buốt giá của Thẩm Sơ Phong. Nhưng, cũng chỉ là thân thể bên ngoài mà thôi. Lạnh từ trong tim vẫn không cách nào bớt được.
Rõ ràng là trái tim vẫn đang hoạt động thế nhưng lúc nào cũng thấy buốt giá vậy nhỉ? Thật kì lạ.
Tiếng chim hót, tiếng gió thổi nhè nhẹ. Trong không gian im lặng như thế này, Thẩm Sơ Phong cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2724736/chuong-67.html