Quả nhiên lời đe doạ của Tiêu Hạ An rất có hiệu quả, chưa tới 3 ngày, Thẩm Sơ Phong đã khoẻ lại. Không phải là hoàn toàn nhưng cũng được 8-9 phần. Mặc dù sắc mặt còn hơi tiều tuỵ nhưng Thẩm Sơ Phong cũng không thể lấy cớ mà nằm trên giường đợi người tới đút cháo cho hắn ăn nữa.
Bất quá, hắn lại có một thú vui khác. Thú vị hơn nhiều.
Lúc này đây, một buổi sáng chủ nhật trời trong xanh, ánh nắng nhẹ rất chi là dịu dàng. Tiêu Hạ An trải một tấm thảm dày ngoài vườn, cậu ngồi trên đó an tĩnh đọc sách, trong khi đó, Thẩm Sơ Phong lại gối đầu lên đùi cậu. Cả người hắn mặc bộ pijama tối màu, nằm dài ra giữa vườn hoa, thật là tuỳ tiện. Nếu ai nhìn vào cũng không nghĩ đây là vị chủ tịch lừng danh có tiếng trong thương trường.
Tay hắn nhẹ nhàng mân mê mấy lọn tóc rối của cậu, miệng khẽ thầm thì điều gì đó không rõ nghĩa, nhưng rất có nhịp điệu.
Bàn tay Tiêu Hạ An lật nhẹ trang sách nhưng không cách nào tập trung vào nội dung trên đó được. Cậu gập sách lại, điểm nhẹ vào mũi người kia, như là trách móc hờn dỗi anh làm phiền mình đọc sách vậy.
“Anh lẩm bẩm điều gì nãy giờ thế?”
Ánh mắt hai người chạm nhau. Thật là gần, lâu rồi hai người mới nhìn nhau sâu như vậy. Ánh mắt Thẩm Sơ Phong như một vùng biển lớn, tràn đầy nhu tình mật ngọt mà cho dù Tiêu Hạ An có cố gắng vùng vẫy cách nào cũng không thoát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2724733/chuong-68.html