Cuộc nói chuyện đêm đó đi vào lối tắt. Một người dùng dằn không buông, một người khác thì không chịu ở lại. 
Tiêu Hạ An bất lực muốn nói với Thẩm Sơ Phong rằng hãy bỏ cuộc đi, nhưng người kia vẫn không chịu tỉnh táo lại. Thậm chí còn vì tránh mặt cậu mà tăng ca làm việc ngày đêm không nghỉ ngơi. 
“Thế là hắn ta không chịu thả cậu đi thật à?” 
Vĩnh Tiểu La thật sự rất tò mò với tình trạng bây giờ của hai người này. Cứ đưa đưa đẩy đẩy mãi không dứt được. 
Tiêu Hạ An buồn bã gật đầu. Thật ra cậu có thể thẳng tay bỏ đi, nhưng điều quan trọng là trái tim của cậu quá yếu đuối để có thể tổn thương người đó. Cậu sợ lại phải nhìn thấy gương mặt buồn bã, lã chã nước mắt đó thêm lần nữa. 
“Thế bây giờ không cho ra ngoài nữa sao? Như vậy là giam cầm bất hợp pháp đó.” 
“Cũng không phải là không cho ra ngoài, chỉ là mỗi lần ra ngoài đều phải dẫn theo vệ sĩ. Mày nói xem, như thế thì tao dám đi đâu cơ chứ.” 
Lúc này trong phòng khách Thẩm gia đồng loạt vang lên hai tiếng thở dài. Vĩnh Tiểu La cũng muốn giúp bạn mình trốn lắm, nhưng sức cậu có hạn nên chỉ có thể thường xuyên đến đây nói chuyện với Tiêu Hạ An mà thôi. 
Trong mười năm qua, Vĩnh Tiểu La coi như cũng chứng kiến được sự cứng đầu cứng cổ của Thẩm Sơ Phong đến mức nào. Khi ai ai cũng nghĩ là Tiêu Hạ An đã chết mất xác thì Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2724737/chuong-66.html