Phó Huy Nhân suốt ve cơ thể mềm mại bên dưới.
"Thiếu gia."
"Em không muốn thì cứ đẩy tôi ra."- Phó Huy Nhân vừa nói đôi tay vẫn không ngoan ngoãn làm càng trên người cô.
Thấy cô không phản ứng gì anh liền nâng chân cô lên. Cơ thể cô liền rung rẩy. Mạc Uyển Đình vội nắm chặt lấy vai anh . Phó Huy Nhân tiến vào cơ thể cô.
"Ư..."- Mạc Uyển Đình không kìm được kêu lên tiếng.
"Ư... thiếu gia....."
"Gọi ông xã."- Phó Huy Nhân ôm lấy eo cô kéo cô sát vào người mình.
"Thiếu gia."- Mạc Uyển Đình ấm ức nước mắt tràn ra rõ rằng không tình nguyện nhưng cũng không lỡ đẩy anh ra.
Phó Huy Nhân ôm chọn lấy cô nằm trên ghế. Đợi khi cô ngủ say anh bế cô về giường xoay Đậu Đậu vào người cô con bé tự động bám lấy cơ thể cô.
Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy lại không thấy Đậu Đậu đâu cô vội vàng xuống giường thì thấy anh đang giúp con bé đánh răng dáng vẻ thuần thục đó giống như đã chăm sóc con bé từ rất lâu rồi. Hai năm qua không có cô bên cạnh anh vẫn luôn đích thân chăm sóc con bé cho dù nó không nhớ gì nhưng anh đã từng nói sẽ thiên vị con bé cả đời này. Sau khi con bé trở lại vòng tay cô mới an tâm. Từ khi có con bé ở bên chỉ cần rời đi một chút thôi cô cũng cảm thấy không lỡ chút nào. Phó Huy Nhân đã đi tìm công việc mới nhưng suốt một tháng sau đó vẫn không thể tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-cung-chieu/2943054/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.