Đậu Đậu nhỏ của cô. Mạc Uyển Đình ôm lấy con bé vào lòng.
"Mẹ ơi Đậu Đậu muốn có em, mẹ đừng bỏ em có được không? Đậu Đậu sẽ ngoan, sẽ nghe lời và chăm em lên mẹ đừng có bỏ em được không? Ba nói chúng ta sẽ về thành phố S. Sáu người chúng ta là một gia đình vì vậy mẹ đừng bỏ em nha!"- Đậu Đậu dựa vào người cô nước mắt con bé trào ra.
"Ba nói ba xin lỗi mẹ, mẹ tha thứ cho ba được không? Ba muốn mẹ trở về bên cạnh ba để Đậu Đậu có một gia đình hạnh phúc. Sau này Đậu Đậu có mẹ có ba có anh hai và em nữa. Đừng để Đậu Đậu một mình."
Mạc Uyển Đình ôm chặt lấy con bé cho dù cô yêu thương con bé nhiều bao nhiêu cũng không đủ bù đắp hai năm qua con bé không có mẹ bên cạnh. Cô không những không thể cho con một gia đình thẩm chí còn không thể cho nó tình mẫu tử.
Đợi đến khi căn phòng yên tĩnh trở lại anh mới dám thò đầu vào trong phòng hai mẹ con cô cuộn tròn mình trên giường. Nếu như không phải Khả Di Di vô tình thấy được tờ giấy khám trong túi cô mà gọi cho anh thì có lẽ giờ này cô đã hoàn thành xong việc ác bản thân mình. Mặc dù luôn chạy trốn anh nhưng bản thân cô không thể từ bỏ anh. Nếu không anh đã không dễ dàng bước vào căn hộ của cô. Anh công nhận bản thân có dùng kế hèn hạ để lầy lòng thương cảm cô. Chỉ vì anh không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-cung-chieu/2943051/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.